Truyện Trạng Quỳnh tập 1 - Sao sáng Xứ Thanh
- Tâu bệ hạ, đêm nay nữa là đêm thứ bảy, cứ vào giờ này, phía nam rực lên một ánh hùng tinh chiếu xuống miền đất xứ Thanh. Rõ ràng có nhân tài đang ẩn náu ở đấy, xin hoàng thượng xuống chiếu cầu hiền.
Ít hôm sau, lệnh triều đình ban ra - khắp vùng Thanh Hóa, hẹn trong vòng một tháng kể từ ngày nhận chiếu chỉ - mỗi làng phải nộp cho nhà vua một con trâu đực chửa.
Tờ chiếu oái ăm ấy đến nơi nào, chức dịch ở nơi ấy lo sốt vó, mất ăn mất ngủ. Từ thuở cha sinh mẹ đẻ có ai nghe thấy chuyện lạ tai, ngược đời như vậy bao giờ!
Ông thân sinh ra Quỳnh lúc đó đang làm việc hương xã.
Quỳnh thưa với cha:
- Xin cha thu xếp cho con một trăm quan tiền, con sẽ lo trót lọt việc này. Ông thân bằng lòng.
Quỳnh sắm sanh hành lý lên đường.
Đến Thăng Long, Quỳnh nghỉ lại một quán trọ lân la nghe ngóng tình hình... Đúng dịp vua ngự phố, Quỳnh nấp dưới một lòng cống vệ đường, chờ xe vua đến gần, khóc rống lên, khiến quan quân phải chú ý. Khi bọn thị vệ đã lôi được chú bé ướt lướt thướt ra khỏi miệng cống, nhà vua truyền hỏi:
- Thằng bé kia, cớ chi la khóc om sòm?
Quỳnh sụt sùi:
- Tâu đức vua, con buồn chán lắm, định đâm đầu xuống cống này mà chết, vừa may gặp ngài.
Ông vua ngạc nhiên, bước ra khỏi rèm:
- Tại sao thế? Có điều chi oan ức vậy?
Quỳnh khóc nấc từng hồi:
- Ôi, tâu đức vua, mẹ con chết lâu rồi, con chỉ muốn có em bé để bế ẵm mà cầu khẩn mấy bố của con cũng không chịu đẻ.
Vua lắc đầu cười:
- Thằng bé này dở hơi, chỉ còn thiếu đòi lấy gậy chọc sao trên trời nữa mà thôi. Làm sao bố mày là đàn ông lại có thể đẻ ra em bé cho mày bế?
Bấy giờ, Quỳnh liền nắm lấy vạt áo nhà vua, hỏi:
- Thưa đức vua, triều đình không dở hơi. Sao chính người lại xuống chiếu bắt dân làng phải tìm cho ra con trâu đực chửa?
Hôm ấy, quan chiêm tinh đi hộ giá. Ông hỏi quê quán gốc tích của Quỳnh liền mừng rỡ báo cho hoàng thượng biết đứa bé này chính là ứng vào ngôi sao sáng xứ Thanh. Nhà vua tức tốc ra lệnh bãi bỏ tờ chiếu cũ. Chuyên mục: hot, truyen-cuoi, truyen-trang-quynh
0 nhận xét:
Đăng một bình luận